Hồ Tây chiều thu




Hồ Tây chiều thu, mặt nước vàng lay bờ xa mời gọi.

Màu sương thương nhớ, bầy sâm cầm nhỏ vỗ cánh mặt trời.


Chỉ thiếu "bầy sâm cầm nhỏ" nữa là mình đã hưởng trọn vẹn những hình ảnh trong câu hát ấy chiều nay.


Đứng trên giàn cốt pha tầng 4 chuẩn bị cho ngày mai đổ trần, mình chợt nhận ra rằng thời tiết chiều nay mới đẹp làm sao. Cái nắng vàng, cái se se lạnh của những ngày cuối thu HN thật quyến rũ. Nghĩ đến Hồ Tây, nghĩ đến quán cafe, địa chỉ quen thuộc của mình và em, mình quyết định ko bỏ lỡ cơ hội ấy...


Hà Nội mùa thu đi giữa mọi người,

Lòng như thầm hỏi, tôi đang nhớ ai,


Ko cần phải "sẽ có một ngày" "trời thu HN" và "từng con đường nhỏ trả lời cho tôi", mà mình đã tự tìm thấy câu trả lời đó chiều nay.


Cũng chính nơi này, có lần mình đã phảng phất buồn khi nhìn cảnh Hồ Tây sương giăng mờ trong entry "Nửa vầng trăng", nhưng hôm nay tâm trạng mình hoàn toàn khác.  "Mặt nước vàng lay bờ xa mời gọi"... Ui, sao cứ như trái tim mình đang xốn xang, đan tràn ngập cảm xúc yêu thương, đang rung rinh bởi vẻ mời gọi của ai đó ấy nhỉ... Mình đã tận hưởng những phút giây thanh bình, ấp áp và ngọt ngào trước khung cảnh hoàng hôn Hồ Tây chiều cuối thu.


Có một sự khác biệt rõ ràng: hôm nay ko đi về hướng "nửa vầng trăng" và mình hướng về phía "trăm rằm".


Hà Nội mùa thu, mùa thu Hà Nội, nhớ đến một người ...

Để nhớ mọi người.


(Ảnh chôm trên internetImage)


 

Kmt 101 - November 04, 2006

Mình muốn dành một entry riêng để viết về một người bạn của mình trên blog. Có nhiều lý do để mình làm điều này, chỉ tiếc là ko nhiều dữ liệu để có thể kể về bạn thôi.

Mình và bạn quen nhau trong một entry của một người bạn gái. Mình nhớ rõ câu chuyện ấy. Khi người bạn gái rất đặc biệt ấy thốt lên rằng: "đêm nay muốn có ai đó ôm để ngủ", thì "đồng thanh tương ứng", cả 2 tên xung phong (tất nhiên chỉ nói thôi, vì 3 người ở 3 nơi xa tít mù tắp). Tò mò, mình chạy sang nhà bạn, chợt nhận ra rằng, bạn ấy yêu bóng đá đến độ si mê. Bạn theo từng bước chân, từng câu chuyện trong và ngoài sân cỏ của đội tuyển Pháp và đặc biệt là "thần tượng" của bạn ấy - cầu thủ hoà hoa có đôi chân ma thuật Zinedine Zidane (luôn được gọi với cái tên thân mật Zizou).

Bạn là người Nam, một vài câu chuyện quá khứ làm bạn luôn e dè với người Bắc. Nhưng người Bắc cũng có một đức tính khá hay, đó là khi mới quen có thể còn khách sáo, nhưng khi đã coi nhau là bạn thì cởi mở, chân thành (nói vậy ko biết có đúng ko nữa, ít ra là đúng với mình). Còn bạn, bạn nhận là "Đàn ông cung Nhân Mã - Sagittarius men sign", mà "Nhân Mã đàn ông là những người rất khó nắm bắt, cả về nghĩa đen lẫn nghĩa bóng"...

Cho dù mình sẽ ko bao giờ "giải mã" được về người bạn, thì bạn luôn người bạn rất đặc biệt với mình. Gặp bạn, mình như tìm được người "đá cặp" hoàn hảo trên sân bóng (cho dù chưa đá chung sân nào bao giờ)Image. Ở bạn có những phẩm chất tuyệt vời, rất nhiều thứ mình thích, mình ngưỡng mộ... Mình thích nghe giọng hát của bạn, thích những theme đầy tính sáng tạo, tinh tế, đẹp mắt bạn tạo, thích những entry, comment rất nhiều cảm xúc bạn viết... Đã nhiều lần mình thật lòng nói từ "hoàn hảo" để khen tặng bạn!

Bạn đã mixed bài "Happy birthday" để tặng mình và các bạn khác, trước khi tặng SN chính bạn ấy. Mình cảm kích vô cùng, mình tự hào khoe với đồng nghiệp, với gia đình về bản nhạc của bạn. Bạn viết entry 100 loving + 100 kmts rất thú vị, và mong muốn có 100 kmts. Lẽ ra mình sẽ phải là người tích cực nhất nhì trong entry ấy, vậy mà 100 kmts của bạn hoàn thành lại ko có tên Thangtr. Mình thấy thiếu sót vô cùng, nhất là trong đó bạn và các bạn khác có dành những điều tốt đẹp cho mình (cảm động vô cùng khi đọc kmt thứ 60).

Ngày mai là SN bạn, nên entry này như là comment thứ 101 trong entry bạn tâm đắc và là lời chúc SN của mình tới người bạn rất đặc biệt trên blog.

Một ngày vui




Mình đón nhận ngày mới của tuổi mới một cách bình thản như bao ngày khác. Còn đó những lo toan về công việc, về cuộc sống, về các mối quan hệ, về những người xung quanh... nhưng trong lòng vẫn ko khỏi lâng lâng cảm xúc của ngày hôm qua.


Đúng lúc mình ko trông chờ gì ở nó, nghĩ đến nó ít nhất, thì nó lại đến với mình thật tự nhiên, đẹp đẽ và ấn tượng. Mình biết ơn gia đình, người thân, đồng nghiệp, các bạn của mình, đặc biệt các bạn trên blog, đã ban tặng cho mình một ngày SN thật vui. Xin cảm ơn mọi người rất nhiều!!!


Thực tình mình rất nhớ, nhưng ko thể kể hết được những lời thăm, lời chúc, những món quà mà mọi người dành tặng cho mình ngày hôm qua.


Có lẽ Nikita là người đầu tiên nhắc đến trong blog của bạn ấy, bởi nó trước hẳn 1 ngày. Rồi Dementor, ZZ đều gửi lời chúc trong blog của các bạn. Ms.Thuỷ Tiên là người gửi lời nhắn đầu tiên trong blog của mình, Ms Blue là người đầu tiên nhắn qua điện thoại và rồi là lời chúc của mọi người. Mình thật sự cảm động và vui!


Tin nhắn đầu tiên qua điện thoại là khi đồng hồ chuyển sang ngày 31/10 (tính theo giờ VN): "E lượn qua blog đã thấy anh nhận được nhiều lời chúc mừng SN lắm rồi, chưa kể nhắn tin, thế nên em ko chúc vì chẳng có gì tốt đẹp hơn nữa. Chỉ mong anh mạnh khoẻ và bớt đi những lo âu trong cuộc sống, để trong lòng luôn thanh thản, nhẹ nhõm. Ngày mới bắt đầu rồi, hãy cầu ước một điều tốt đẹp cho riêng mình đi a."


Còn tin nhắn lúc sáng sớm: "E sẽ đánh thức anh bằng tin nhắn này. Happy birthday to Thang. Mừng những gì đã qua tốt đẹp, mong những gì sắp đến bình yên"


7h am khi đang trên đường đến cơ quan thì điện thoại rung, cuộc gọi đến từ số 048014444. "Quà tặng từ trái tim" với một ca khúc chữ tình ko thể quên.


Những cuộc điện thoại, những nhắn tin của những người bạn lớn, người bạn cũ (nhiều người bạn từ 10, 20 năm trước), người thân nơi xa, các lão tướng... đến suốt trong ngày Halloween đáng nhớ này.


Bữa ăn trưa, cafe với các ladies in my office thật nhẹ nhàng, êm ái. Ko thể quên được lời người đại diện: "kính cẩn" tặng hoa, "nghiêng mình" tặng quà (Oà oà, chỉ thiếu mỗi màn ôm hôn nữa thôi).


Nhờ chị Thuỷ Tiên và chị Blue mà mình có một chiều ý nghĩa tại Hapro Cafe bên bờ Hồ Hoàn Kiếm với các thành viên Kẹo Bột. Cảm ơn 2 chị, cảm ơn HoneyB, Nikita, Tanchik về sự nhiệt tình có mặt và về những món quà. Bữa ăn tối vỉa hè thực sự vui vẻ sau đó có thêm MengXiong. Bao nhiêu chuyện vui, bao nhiêu thâm cung bí sử, những CHUI, những KÍN đều được nước dừa, cafe, chân gà... nhử ra hết. hìhì.


Mình rất biết ơn các thành viên VHCorp. Các bạn tự tổ chức ăn tối, đặt chỗ ở NC để mừng SN mình. Rời nơi ồn ào, mình và mấy người bạn thân lại ngất ngư với tiếng nhạc tại FM bar, rồi ăn đêm ở Nguyễn Du, trà đá vỉa hè Phố Huế.


Về đến nhà mà niềm vui của một ngày vẫn còn đọng mãi. Mẹ thức giấc với nụ cười "made in mẹ": "Quà các em tặng rồi, hoa tôi mua tặng anh đấy"...Hì.