L'Amant & Devil...




"Người tình" và "Quỷ cái vận đồ Prada" là 2 cuốn truyện mới ôm về chiều nay. Dạo này mải mê nhiều thứ nên lười đọc, lười xem quá.

Phim "Người tình" xem nhiều lần rồi nhưng vẫn khoái xem lại, còn "The devil wears Prada" thì chỉ mới nghe giới thiệu.

Sau hôm nay, ko biết nên đọc hay nên xem trước nhỉ?

http://www.evan.com.vn/News/diem-sach/2007/09/3B9ADA79/

http://www.evan.com.vn/News/diem-sach/2007/09/3B9ADAAC/

http://www.dep.com.vn/modules.php?name=News&file=article&sid=1231

----------

29/9: Cuối cùng mình đã chọn hình thức đọc, và ưu tiên đc dành cho "Quỷ cái...".

Mới tranh thủ đọc mấy chục trang thôi, nhưng thấy khá hấp dẫn. Sẽ cố gắng tìm hiểu sự "tươi mát, thấu suốt và thật là Sex and the City" hay "văn học cho giới sành điệu" (Company & People nhận xét) của cuốn sách trong w-end này!?

LÀ YÊU CHƯA TỪNG YÊU

Get this widget | Track details | eSnips Social DNA

LÀ YÊU CHƯA TỪNG YÊU

Nhạc và lời: Quốc Bảo

Ca sĩ: Trần Thu Hà

Yêu nhau là yêu chưa từng yêu

Yêu nhau là đêm không đầy thơ

Yêu nhau là đau hay là êm

Yêu nhau là giấu ưu phiền

Yêu nhau là yêu chưa từng yêu

Cho nhau một vuông khăn lụa thêu

Vuông khăn làm hương thay nụ hôn

Hôn nhau đôi lúc tình run (tình run)

Hôn nhau ta ngỡ giấc mơ hiền xưa

Em thôi mong nhớ bao nhiêu trăng mùa

Em xua đi hết gió đưa tình hờ

Này yêu nhau tinh khôi có khi còn vui

Yêu nhau là mơ không tròn mơ

Yêu nhau là đêm không đầy thơ

Yêu nhau là đau hay là êm

Yêu nhau ta giấu ưu phiền

Hôn nhau biết môi cằn khô

Bên nhau biết không còn thơ

Yêu nhau biết em và ta

Trăm năm vẫn muốn vuông tròn

Hôn nhau đi nhé gối thơm màn hương

Nghe trong đêm gió tiếng ru bình thường

Nghe trong tim nóng thiết tha vừa đầy

Và ta nghe trong nhau có khi còn say

Yêu nhau ta ngỡ giấc mơ hiền xưa

Em thôi mong nhớ bao nhiêu trăng mùa

Em xua đi hết gió đưa tình hờ

Này yêu nhau tinh khôi có khi còn vui

http://www.vnmusic.com.vn/music/index.php?aid=nghenhac&id=85

Tình yêu ở lại

Mình ko đến độ lãng xì mạn như bạn "Giọt nắng bên thềm" nói, cũng chẳng hâm hâm khi băm mấy nhát rồi mà vẫn mơ mộng đâu, nhưng quả thực sáng nay trên đường đến cơ quan, dù dáng dấp có vẻ nghiêm chỉnh với mũ bảo hiểm trên đầu, thẻ công chức để túi, với không khí "mùa thu nhẹ nhàng mùa thu rất trong" thế, hình như mình lại bay bổng đâu đó với tiếng hát nhẹ nhàng của bài hát này:

Tình Yêu Ở Lại
Sáng tác: Quốc Trung - Thể hiện: Hiền Thục


Đã hết rồi ngày nắng chói chang
Lúa đã vàng chiều đã khói sương
Và đã hết rồi mùa bão với dông
Gió thu trong vườn vắng man mác hương đêm

Đã hết buồn và hết vấn vương
Đã hết hờn giận hết nhớ thương
Và đã hết ngồi nhìn mãi bóng đêm
Sớm nay em lặng ngắm vệt nắng cuối thềm

Mùa thu đến nhẹ nhàng mùa thu rất trong
Dòng sông lắng đọng dần sông rất trong
Chuyện xưa đã xa dần rồi cũng lãng quên
Tình yêu vẫn vô hình sống với em

Đã hết buồn và hết vấn vương
Lúa đã vàng tỏa ngát hương đồng

Thế mới thấy nếu ko có không khí oi bức ngày hôm qua, không có không khí lạnh tràn xuống để mưa dông sấm chớp hồi đêm, thì sẽ chẳng có cái không khí mát mẻ dễ chịu như ngày hôm nay...

Chợt nghĩ, nếu ko có nỗi buồn sao có thể cảm nhận hết niềm vui, ko có những đau khổ sao cảm thấy hạnh phúc, ko có... sao thấy...

Thu Hà Nội




Được biết, để thực hiện chương trình quảng bá du lịch VN trên kênh truyền hình CNN trong Q3/07 tới 200 quốc gia, 5 tay máy đến từ tổng hành dinh của CNN Châu Á đã có mặt tại HN ngày 14/9 và họ đã thực hiện những cảnh quay đầu tiên tại Lăng Bác, Phủ Chủ tịch, Chùa Một Cột, phố cổ, hồ Gươm... Họ đã đến HN vào thời điểm thời tiết ko thể chê vào đâu đc, đến mức tất cả các thành viên của đoàn đều phải thốt lên khi thực hiện các cảnh quay ngoại cảnh: "Hà Nội chỗ nào cũng đẹp" (Xem tin: Việt Nam lên sóng CNN)

Chợt nhớ bài "Chỉ vì trời đẹp" của Phạm Thị trong chuyên mục "Với nửa bên kia" trên LĐCT tuần vừa rồi, thấy ko chỉ riêng mình mà rất nhiều người cũng cảm nhận mùa thu HN đẹp đến thế. Bài viết trên, tác giả chỉ nhân chuyện trời thu đẹp mà suy ngẫm về ý nghĩa của cuộc sống, nhưng mình chỉ trích qua đây những đoạn về thời tiết thôi:

"Trời quá đẹp những ngày vừa rồi, những ngày thu có sương sớm và gió heo may, hoa cúc vàng đột nhiên ngập tràn những gánh hoa rong trong phố. Trời đẹp đến thế làm em lo lắng, lo rằng mình cứ ngơ ngơ ngoài phố không muốn về nhà, chẳng khác gì một con bé đang học trung học, đến mức suýt quên cả giờ chợ búa rồi nấu cơm như thế, nghĩa là mình vẫn mong manh lắm, vớ vẩn lắm, một cái gì đó không yên được, dù đã sắp bước vào tuổi hễ đổi thời tiết là đâu lưng, đau khớp cho phù hợp. Đau lòng vì trời đẹp...

Em nhận ra điều ấy ngẫu nhiên lắm, chỉ ở ngã năm đèn đỏ, 65 giây mới đi tiếp, người đàn ông đứng cạnh em tranh thủ rút điện thoại trong túi ra alô: "Trời đẹp lắm, em đừng nấu cơm, để anh về đưa em và con đi ăn. Không sợ tốn đâu, vỉa hè thôi, nhưng sát cạnh hồ (chắc Trúc Bạch). Thôi, trời đẹp thế này, chui vào bếp làm gì. Em phải ra ngoài nhìn trời nhìn đất một tý, cứ cất thức ăn vào tủ lạnh đi, mai ăn..." Chỉ thế thôi, rồi đèn xanh, anh ta lao đi trên chiếc xe máy cũ kỹ bình thường nhưng gương mặt toát lên vẻ tử tế và hạnh phúc. Em hình dung ra mặt vợ anh ta lúc ấy, chắc cũng tử tế và hạnh phúc, tràn đầy hạnh phúc...

Trời đẹp nơi nào đó không phải cho tất cả mọi người, mùa thu dịu dàng chỗ này nhưng chỗ kia có thể là thiên tai bão lũ. Chẳng trách được ai đâu, chỉ trách trời. Mà trách làm sao được trời, trời quá đẹp! "

(Pic: từ Lao động điện tử)

Vì đó là em




Đêm...

Thu...

Nhớ...

Em...


Vì Đó Là Em
Sáng tác: Diệu Hương - Thể hiện: Quang Dũng

...Ta yêu em bằng mấy ngàn biển rộng
Ta yêu em qua đông tàn ngày tận
Yêu em như yêu vùng trời mênh mông

Không cần biết đêm dài sâu
Không cần biết bao gầy hao
Ta ngồi đếm tên thời gian
Nghe thương yêu dâng cao như ngọn đồi
Như xa xôi nay quay về gần gụi
Yêu em khi chỉ biết đó là em!

Pic: Có chai vang và sôcôla từ hầm rượu trên, thêm bó hồng (entry trước), thêm ánh sáng đèn cầy, thêm... có em và anh =

Chỉ thiếu mình em




Một ngày làm việc cũng coi như tạm ổn, nó đã làm đc những việc theo như kế hoạch và ko bị phân tán bởi những thứ ngoài lề. Nó tự sướng bởi thấy đã thực hiện đúng những gì em iu của nó chỉ dặn.

Nhưng khi chiều xuống, cái ham muốn bản năng trong nó lại trỗi dậy. Nó chả biết nó có yêu HN hay ko, nhưng cái Thu HN thì nó luôn bị quyến rũ. Nó thích cảm giác se se lạnh, nó mê ko khí trong lành phảng phất những hạt mưa giăng... Và khi bắt gặp tất cả những thứ đó trong một chiều thu như chiều nay, nó chả còn thiết tha tiếp tục với công việc nữa...

Mở cửa sổ đón cảm giác Thu, nó lâng lâng lôi LỤA ra đọc nốt những trang cuối. Như thể vẫn thèm thuồng muốn đọc thêm gì đó, như thể Thu qua cửa sổ với nó là chưa đủ, nó lại tặc lưỡi dắt xe lượn qua hiệu sách, tạt qua hiệu ảnh rửa những tấm hình em, ko quên rẽ vào sạp báo và cuối cùng bến đáp là gốc cây hoa sữa nho nhỏ mới kịp ra hoa trên vỉa hè quán cafe quen thuộc của nó.

Cả ngày nó luôn nhớ đến em, nhưng riêng lúc này, nó mong có em bên mình hơn lúc nào hết. Nó muốn chia sẻ vẻ đẹp của Thu HN, nhưng nó ko đủ lời, hơn nữa em của nó đang ở một nơi xa lắm. Nó nhớ và chỉ biết gửi một mess: "Thu HN đẹp đến mê hồn, tất cả đều hoàn hảo, chỉ thiếu mình em!"