Entry for August 29, 2008

- Alô,

- Cho tôi gặp anh Thắng

- Tôi Th nghe

- Tôi là Tuấn ở Bộ Tài chính

- Anh có việc gì ạ?

- Dạ thưa anh, vừa rồi Bộ Tài chính có xuất bản cuốn Luật Thuế TNDN; Luật Thuế GTGT; Luật Quản lý, sử dụng tài sản Nhà nước; Luật trưng mua, trưng dụng tài sản; Mục lục NSNN... có hiệu lực từ ngày 01/01/2009. Đề nghị anh cho mua vài bộ làm tư liệu (rất dài và rất dai)

- Dạ... thưa... anh..., tôi ko đếm được anh là người thứ bao nhiêu gọi điện giới thiệu những thứ này rồi ị ạ... Cảm ơn! chúng tôi ko có nhu cầu, và yêu cầu lần sau anh đừng gọi điện làm gì cho mất công.

- Anh cho xin số Giám đốc.

- Anh tự tìm hiểu lấy đi, tôi ko rảnh. Thôi nhé, bye!

---------------

Mịa chứ, đi chào bán sách mà ăn nói thế đấy. Tuần nào, tháng nào cũng có những đứa giọng điệu i chang nhau, nói những câu ko khác một từ để làm những việc như thế. Xấu mặt cả cái Bộ mà chúng xưng!

Entry for August 27, 2008




Cổ vũ cho chú Hà Bôn. Bài viết trên tuoitre.com.vn ngày 24/8/2008:

Người giữ "hồn" của bóng đá VN

TT - Nửa thế kỷ sưu tầm những kỷ vật của các danh thủ, CLB, đội tuyển quốc gia nam - nữ qua các thời kỳ... giúp ngôi nhà nhỏ trên phố Kim Mã của ông Hà Bôn - cựu thủ môn CLB Quân Khu Việt Bắc 40 năm về trước - trở thành bảo tàng bóng đá vô giá tại VN.

Trợ lý thủ môn đội tuyển VN Trần Văn Khánh nói: "Chỉ có những người yêu bóng đá "điên cuồng" và kiên trì mới có thể làm được bảo tàng vô giá này". Thật vậy, đây là một trong những nơi người hâm mộ có thể tìm thấy hình ảnh các thế hệ cầu thủ, thế hệ HLV, sự thay đổi của mỗi trái bóng, mỗi bộ trang phục trên người tuyển thủ quốc gia các thời kỳ... qua những bức ảnh, bộ trang phục hay một đôi găng tay đã bị bụi thời gian làm nhàu nhĩ...

Nghiệp bóng đá...

Ông Hà Bôn sinh năm 1938 tại phố Hàng Chiếu, Hà Nội. Thuở nhỏ, ông vốn ham mê bóng đá, cứ hết giờ học lại bám theo bạn bè ra sân Long Biên đá bóng. Ra vào hợp lý, phản xạ nhanh nhạy, ông Bôn được giao vị trí thủ môn - vị trí mà cho đến nay đã 71 tuổi ông vẫn giữ vững trong khung thành của đội bóng lão tướng thủ đô.

Tốt nghiệp phổ thông, với tài bắt bóng giỏi nhất bãi sông Hồng thời đó, ông được mời về bắt bóng cho đội bóng Sở Thuế Vụ. Tuy chỉ cao 1,65m nhưng cứ biết thủ môn Hà Bôn giữ khung gỗ là nhiều chân sút thời đó phát ngán.

Năm 1960 ông chuyển về chơi cho đội Đường Sắt. Năm 1963, ông Bôn gia nhập quân ngũ và đóng quân tại Thái Nguyên. Nhờ tài bắt bóng, ông Bôn được gọi vào đội Quân Khu Việt Bắc, chơi giải hạng A lúc bấy giờ. Thủ môn lừng danh Trần Văn Khánh kể: "Ngày anh Bôn còn làm thủ môn của Quân Khu Việt Bắc, tôi mới 9-10 tuổi. Cứ trận nào có đội của anh Bôn đá là tôi trèo rào vào xem. Anh Bôn là thần tượng đầu tiên của tôi trước khi tôi bước vào nghiệp bóng đá”.

Năm 1966 ông Bôn về đội bóng cơ quan Bộ Ngoại giao và dẫn dắt đội bóng với cương vị đội trưởng. Một thời gian dài gắn bó và xây dựng đội bóng Bộ Ngoại giao, đội bóng của ông ba lần vô địch giải bóng đá phong trào Hà Nội. Ông vinh dự được nhận huy chương về sự nghiệp thể thao do những đóng góp cho đội bóng. Tuy nhiên, đó chỉ là một phần về cuộc đời ông.

40 năm sưu tầm kỷ vật

Tuy sự nghiệp bóng đá của ông không lẫy lừng như một số cầu thủ thế hệ sau như: Trần Văn Khánh, Ba Đẻn (Thế Anh), Vương Tiến Dũng, Lê Thụy Hải..., nhưng giới bóng đá Hà Nội biết đến ông nhiều hơn với hình ảnh một người yêu bóng đá đến "điên cuồng" qua công việc tìm kiếm và lưu giữ những kỷ vật của bóng đá VN trong 40 năm qua.

Có người nói vui mở cửa căn nhà ba tầng của ông Bôn là thấy "cổ vật". Suốt chiều dài cầu thang căn nhà là 50 quả bóng qua các thời kỳ khác nhau của các đội tuyển, bóng của đội tuyển nam - nữ, tuyển Olympic qua các giải đấu, bóng của các CLB vô địch V-League, hạng nhất.

Thú vị là quả bóng nào cũng có chữ ký của các cầu thủ, HLV lừng danh như Thế Anh, Cao Cường, Văn Quyến, Bảo Khanh, Hồng Sơn, Công Vinh... Đó còn là đôi găng tay của thủ môn Tuyết Mai, áo của thủ môn Kim Hồng, áo của đội tuyển nữ Úc có đầy đủ chữ ký của các tuyển thủ do đội trưởng Hiền Lương trao tặng..., hay vô số bức ảnh về các đội bóng ở VN.

Bà Nguyễn Thị Huyền, vợ ông Bôn, kể: Có những ngày ông ngồi trong nhà và quên cả ăn chỉ để lau chùi, trang trí và ngắm các kỷ vật. Ai muốn mua, muốn đổi ông cũng chối từ. Ông cũng cặm cụi đi ra hiệu ảnh hàng trăm lần mỗi khi tìm được một bức ảnh quý. Ông mày mò đi tìm mua các loại vật dụng làm phụ kiện để cất giữ kỷ vật như: bình gốm để bóng lên trên, bát nhựa để giữ bóng cố định, móc và khung treo ảnh... Dù hàng trăm kỷ vật vẫn còn đang phải nằm trong hòm vì căn nhà của ông đã không còn chỗ để treo nhưng với ông, việc sưu tầm, tìm kiếm kỷ vật bóng đá sẽ chẳng bao giờ dừng lại. Cụ thể, bức ảnh trợ lý Mai Đức Chung, Trần Văn Khánh chụp với Ronaldinho, HLV Dunga... trong chuyến du đấu mới đây của tuyển Olympic Brazil cũng ngay lập tức được treo trang trọng tại phòng trưng bày của ông.

Và những kỷ vật của các ngôi sao nước ngoài

Đó là bức ảnh thủ môn danh tiếng một thời của đội tuyển Đức Toni Schumacher, "hoàng đế” Franz Beckenbauer... với chữ ký đề tặng. Ông kể: "Trong kho tàng này, tấm hình Schumacher, chữ ký của Beckenbauer, quả bóng có chữ ký của Beckham là những thứ quý giá nhất của tôi. Schumacher đã tặng tôi bức ảnh này với dòng chữ "thân tặng thủ môn Hà Bôn của Việt Nam". Các bức ảnh này có được là do thời gian tôi làm việc trong Đại sứ quán Tây Đức. Do yêu mến bảo tàng của tôi nên những lần về Đức, khi có dịp gặp các danh thủ nổi tiếng, ông đại sứ đã xin và mang về VN tặng cho người lái xe là tôi. Đời tôi chẳng bao giờ dám mơ gặp Schumacher, ấy vậy mà Schumacher còn ký đề tặng ông Hà Bôn...".

Tất cả dù đã qua đi, nhưng những khoảnh khắc ấy, niềm hạnh phúc ấy sẽ còn mãi nơi đây - trong bảo tàng bóng đá của ông Hà Bôn.

KHƯƠNG XUÂN

Đây là bảo tàng bóng đá giá trị tại VN mà tôi từng được nhìn thấy. Nó không chỉ nhiều về số lượng các hiện vật mà còn thể hiện sự đam mê, tâm huyết đến tận cùng của người sưu tầm.

Không chỉ có niềm đam mê, sự trân trọng với những kỷ vật mà anh Bôn còn biết cách làm cho nó có giá trị và sức sống lâu bền. Do đó, tôi đều mang những gì quý giá nhất của mình đến đây để anh Bôn lưu giữ, bởi tôi tin chỉ có anh Bôn mới có thể yêu, gìn giữ và làm cho các kỷ vật sống mãi với thời gian.

HLV Mai Đức Chung

Entry for August 25, 2008

Mở files nhạc của DJ KTT ra nghe lấy không khí cho tuần mới, thích bài này.

Entry for August 20, 2008




Dạo này suốt ngày mải mê với Olimpic Beijing. Nội dung thi đấu nào cũng thấy thích, mà thích nhất vẫn là những cô gái xinh đẹp trên đường đua xanh như: Stephanie Rice, Leisel Jone, Lisbeth Trickett (Úc); Rebecca Soni, Natalie Coughlin, Dara Torres (Mỹ); Federica Pellegrini (Ý) hay Adlington (Anh)...

Pic: Lisbeth Trickett (Úc), Britta Steffen (Đức) và Natalie Coughlin (Mỹ)

Entry for August 04, 2008




22h Thứ Hai:

Vậy là đã hơn 16 tiếng đồng hồ mình có mặt ở Nha Trang này và hơn 72 tiếng từ khi đáp xuống sân bay TSN. Người mệt rũ, ngây ngây sốt, cổ họng đau nặng, hai mí mắt trĩu xuống, cơn buồn ngủ kéo đến ko tài nào cưỡng lại.

Xin phép 2 cô gái xinh đẹp cùng phòng, thả mình xuống chiếc giường đơn, mình nhanh chóng chìm vào giấc ngủ. Trong mơ, loáng thoáng thấy 2 nàng sửa soạn máy ảnh, đạo cụ... để làm album ảnh trong phòng ngủ. Ko nói cũng biết đó là album hot. Dẫn chứng là lúc đầu định dùng chiếc Nikon D40X mình mang theo, nhưng nói sợ lộ nên lấy máy du lịch riêng ra dùng. Có lúc còn đánh thức mình hỏi mượn sơmi trắng - nói là chuẩn bị cho tác phẩm: người mẫu diễn sơmi ko nội y?! Thực bụng lúc đó có ý nghĩ thoáng qua: ko biết khi ngủ say, mình có đc lôi vào để diễn cùng hai nàng ko?... hahaha

(tiếp sau)

Weekend đầu tháng 8

Có những lúc nhiều việc cần phải làm thì anh lại hay kiếm cách để thư giãn. Đó là phong cách làm việc lề mề mà em vẫn chê hay là cách thư giãn, hưởng thụ mà anh vẫn chọn? Hehe dù gì thì bữa nay đưa vợ đến với các đồng nghiệp của VN Idol2 xong, trước khi lên cq với đống công việc, anh đã một mình chốn đi tìm chỗ để vui vẻ đấy! (thú tội trước hoàng hôn)

Chiều thứ bảy nay thật đẹp, trời xanh xanh, nắng trong trong, gió mơn man... hihi, có gì thú vị bằng một nơi như thế. Thả mình đong đưa trên chiếc võng bắc ngang thân cây liễu và cây xoan đào ngay sát mép hồ, ly cafe và cuốn truyện của Vệ Tuệ đã đưa anh lạc tít tẩn đẩu tận đâu í. (vẫn chưa bỏ được tính trăng hoa)

Nếu hứng thú em có thể đọc cuốn này. Vẫn giọng văn khoáng đạt, nhưng cốt truyện khác hẳn với mấy cuốn mà em đã từng xem. Câu truyện tả thực xen lẫn yếu tố tâm linh, nhưng lại làm cho mình ngỡ như nó đang hiển hiện trong cs này thật. Anh thích cách lý giải hai nhân vật chính trong truyện gặp, yêu, cưới, rồi có baby là do "tiền định", là do những tác động của những người thân ở thế giới bên kia...

Phần kết cũng buồn cười. Nhân vật chính đang mang bầu, mơ thấy mình nằm trên thảm cỏ, bụng to đùng như quả dưa hấu. Quả dưa nứt ra, trong đó nhảy ra một chú chuột trắng tinh. Nó chạy tới mũi cô và nói: "con là con trai mẹ" bằng giọng rất đáng yêu. Cô chưa kịp thất vọng vì thấy con chỉ là chú chuột, thì chuột con đã ca hát, nhảy múa, thậm trí nhanh như cắt còn đào một cung điện ngay dưới thảm cỏ và trịnh trọng thông báo: " Mẹ, tử cung mẹ sắp sinh ra một quốc vương vĩ đại".

"Gia đình ngọt ngào của tôi" cũng đáng đọc, có thêm những liên tưởng thì càng thú vị! Weekend vậy cũng tạm được rồi, giờ anh đi cấy lấy công đây! hehe