Vẩn vơ Cơm - Phở




Hôm nay, ko được nhiều việc như hôm qua. Tiêu mất cả buổi sáng cho vụ Đại hội CCVC của cơ quan.Chiều mọi người phất phơ như thể hôm nay là ngày cuối tuần, làm mình cũng nhụt hứng thú làm việc.

Chiều diễn ra trận Chung kết giải bóng đá phong trào của Bộ. Là thành viên ban tổ chức, người soạn điều lệ, xếp lịch thi đấu, là đội trưởng đội bóng đoạt giải ba, nhưng mình lờ đi như ko nhớ, để người khác làm thay. Ko buồn, ko vui, có chăng chỉ áy náy vì ko xuống cổ vũ cho anh L.D trong trận CK này mà thôi.

Chợt nhớ lại lời tự nhận xét về bản thân với người bạn lúc chiều tối: "dạo này mất hứng thú về nhiều chuyện quá!".

Mọi năm, mình sẽ cảm thấy vui, khi kết quả tổng kết cuối năm là Lao động tiên tiến, là Công đoàn viên xuất sắc được đề nghị CĐVC VN tặng bằng khen, là người có số phiếu bầu cao nhất... Nhưng bữa nay, mình mất cảm giác với những thứ đó. Có người đã nói mình nên refresh bản thân - chắc phải vậy! Nhưng bằng cách nào đây?

Năm xưa, mới bước chân vào môi trường này, mình cứ thắc mắc, tại sao những anh chị trẻ đẹp, có học thức lại cam chịu sự an phận? Nhưng đến giờ có thể nói rằng, mình chính là phiên bản của họ. Dòng đời cứ xô đẩy, mọi người cứ mải mê với những câu chuyện thường ngày, để rồi khi nhìn lại thấy mình ko còn trẻ, việc mình làm chẳng được là bao... Hic, phải chăng mình đang nuối tiếc?

Vẩn vơ hoá ra thành kể lể khoe khoang những thứ vớ vỉn. Thôi thì thêm chuyện Cơm - Phở luôn thể:

Thực đơn của mình ngày hôm nay thế này đây (hoàn cảnh quá):

Sáng: Phở Phú Xuân, Cafe Nghĩa (Hàng Da)

Trưa: Phở Lê Thạch, cafe Nhân (Hàng Hành)

Tối: Phở Hạnh (LVCan), Cafe Lê Thạch.

Lúc này... Nhớ Em!

N.P




Lâu lắm rồi mình mới được trở về với cảm giác ngồi trước màn hình viết blog. Đã có quãng thời gian tương đối dài ăn ngủ với blog, vui buồn cùng blog... vậy mà giờ nó như một thứ hàng xa xỉ, thi thoảng mình mới được dùng.

Bận? hì, mình chưa bao giờ thích dùng từ này, nhưng cũng ko có từ nào khác để diễn tả tình cảnh của mình đợt này. Những ngày qua, lúc nào mình cũng có cảm giác ấy. Một mớ những thứ phải làm, bao nhiêu kế hoạch, dự định phải gác lại. Dù đánh bay bao nhiêu thứ rồi, mà vẫn còn đùn đống vô số...

Cũng may hôm nay ngồi viết blog, chứ hôm qua, chắc lời lẽ, ý tứ mình chán đời lắm. Giáng sinh năm nay chỉ để lại trong mình những muộn phiền. Tưởng rằng mọi thứ sẽ tốt đẹp, khi mình lâng lâng cảm xúc, lượn như bay ngoài phố lúc buổi trưa, giữa tiết trời se lạnh, nắng đẹp. HN lúc đó ko khác gì ngày Tết, đường phố vắng vẻ, đẹp thôi rồi... Tiếc là một chiều tất bật, giải quyết xong một số việc thì người đã oải. Ra đường, mọi người vui vẻ, háo hức, còn mình, mắt nặng trĩu vì mệt, chỉ muốn lên giường ngay tức thì (tất nhiên là một mình, chứ có tý gì chưa chắc đã hoàn thành ). Tự nhiên thấy ghét cảnh chen lấn, lũ lượt, rồng rắn, lang thang ngoài phố thế... (có lẽ tại mình già rùi). Giáng sinh với mình thế đấy. Cũng có thứ để nhớ, nhưng muốn quên đi nhiều hơn. Quên, như Barca muốn quên thất bại tại Yokohama, như Real muốn quên nỗi đau trước Recreativo để có một X'mas buồn, hay đội bóng của mình muốn quên thất bại trong trận BK mà mình phải làm khán giả bởi cú đá ác ý vậy...

Hôm nay, mình khác rồi. Sáng, trước khi đi làm đã kịp uống 1 viên EnervonC để phóng hoạt mệt mỏi, nên hôm nay hoàn thành được tương đối nhiều việc. Vẫn được việc mình, vẫn đáp ứng bài toán Sếp trao. Nhìn bản báo cáo của mình chuẩn bị cho Sếp họp ngày mai, Sếp hết ý kiến và cho sao nhiều bản để gửi đại biểu, mình biết sản phẩm của mình là perfect!

Cảm giác thanh thản, mình tự thưởng bằng cách cho phép lang thang hiệu sách khi chưa hết giờ làm. Mải mê với Living History của Hillary Clinton suốt cả tháng qua, hôm nay mới chọn được một, hai cuốn khác. Đã từng nghe về Banana Yoshimoto với "Kitchen", nhưng kèm với cuốn tiểu thuyết đầu tay đã đưa cô thành một hiện tượng ấy, mình còn có N.P (North Point - tựa đề một bản nhạc xưa buồn bã). Cuốn N.P khá mỏng, in khổ nhỏ nên lướt qua đã được 1/3, khá thú vị!

Hôm nay mình chơi sang quá rùi, được cafe, được sách, được báo, được blog... Hihi, giờ lại tiếp tục công việc đây. Chúc mọi người một mùa Giáng sinh vui vẻ, một năm mới nhiều chiến công và thành công (theo Demento)!

P/s: tham khảo giới thiệu N.P Kitchen trên www.evan.com.vn

Mùa đông này ta lại có nhau

Mùa đông này anh lại có em


Heo may chín ủ mềm trong cỏ biếc


Xa lơ lắc những hoàng hôn ly biệt


Run rẩy anh giữa ngọt lịm môi em.


 


Lại e ấp như lần gặp đầu tiên


Anh trở về dung dị sau giông bão


Bình minh thắp trong veo trong đáy mắt


Nguyên vẹn tin yêu và nguyên vẹn khát khao


 


Mùa đông này mình vẫn còn nhau


Gió vội sang chuyến đò về bến cũ


Đã thấu nỗi chia xa, được - mất


Anh nồng nàn hơn cả những ngày xưa.


 


Bước thời gian se sắt chuyển mùa


Con tim yêu chọn lối yêu để đến


Thôi, đừng hẹn sẽ cùng nhau kiếp nữa


Biết mai này, biết nhân quả ra sao


 


Mùa đông này mình lại có nhau.


 


Lần thứ 2 trang văn chương của LĐCT (bộ mới) giới thiệu Thơ, và lần này mình lại tìm được bài thơ mình thích. Trên đây là bài thơ của nhà thơ Đoàn Ngọc Thu, mình tự ý sửa "mùa thu" của chị, thành "mùa đông" trong bài cho hợp với cái rét thấu da thấu thịt như thế này và hoán đổi "em" với "anh" cho có vẻ giống tâm sự của một người đàn ông Image. 


 

Dec 09, 2006 - Ngày trở lại




Mình ko thể nào hình dung được tại sao mình lại đóng của blog lâu đến vậy. Việc hôm nay mở lại cũng thật ngẫu nhiên, có đôi chút cảm giác ngỡ ngàng, lạ lẫm với chính nơi mà mình đã từng gắn bó với các bạn.


Hơn một tháng qua, chỉ thỉnh thoảng mình mới chạy về ngó "nhà cửa" và mình thấy rất vui vì các bạn vẫn ghé thăm và để lại những lời nhắn. Cảm ơn sự quan tâm của các bạn. Giờ mình đã trở lại, chắc sẽ có đôi chút khác trước, cả về thời gian lẫn những câu chuyện...  nhưng hy vọng sẽ có được niềm vui như ngày nào.


Ngày trở lại, chưa biết nên viết về điều gì trong rất nhiều sự kiện diễn ra hơn một tháng qua. Chính trị như APEC, Hội nghị Ngoại giao 25, PNTR? Bóng đá như Champions League, Liga, Premiership...  hay những cuốn sách mình đọc, những trận bóng mình chơi, những người bạn mình gặp, những công việc mình làm, những lúc ngất ngây hạnh phúc hay những lúc thất vọng buồn chán đây... Hihi, túm lại, hôm nay sẽ ko viết được điều gì, chỉ có một cảm giác vui khi lại được gặp gỡ, trao đổi, chuyện trò với những các bạn của mình trong thế giới blog.


Xin chúc tất cả một kỳ nghỉ cuối tuần vui vẻ! Mong các bạn luôn cảm thấy ấm áp trong những ngày đông lạnh giá và bình an trước cơn bão Utor sắp tới (sau những gì Durian để lại) ... Image


P/s: Không nên bỏ lỡ trận Sevilla - Real Madrid  đêm nay Image