
Hôm nay, ko được nhiều việc như hôm qua. Tiêu mất cả buổi sáng cho vụ Đại hội CCVC của cơ quan.Chiều mọi người phất phơ như thể hôm nay là ngày cuối tuần, làm mình cũng nhụt hứng thú làm việc.
Chiều diễn ra trận Chung kết giải bóng đá phong trào của Bộ. Là thành viên ban tổ chức, người soạn điều lệ, xếp lịch thi đấu, là đội trưởng đội bóng đoạt giải ba, nhưng mình lờ đi như ko nhớ, để người khác làm thay. Ko buồn, ko vui, có chăng chỉ áy náy vì ko xuống cổ vũ cho anh L.D trong trận CK này mà thôi.
Chợt nhớ lại lời tự nhận xét về bản thân với người bạn lúc chiều tối: "dạo này mất hứng thú về nhiều chuyện quá!".
Mọi năm, mình sẽ cảm thấy vui, khi kết quả tổng kết cuối năm là Lao động tiên tiến, là Công đoàn viên xuất sắc được đề nghị CĐVC VN tặng bằng khen, là người có số phiếu bầu cao nhất... Nhưng bữa nay, mình mất cảm giác với những thứ đó. Có người đã nói mình nên refresh bản thân - chắc phải vậy! Nhưng bằng cách nào đây?
Năm xưa, mới bước chân vào môi trường này, mình cứ thắc mắc, tại sao những anh chị trẻ đẹp, có học thức lại cam chịu sự an phận? Nhưng đến giờ có thể nói rằng, mình chính là phiên bản của họ. Dòng đời cứ xô đẩy, mọi người cứ mải mê với những câu chuyện thường ngày, để rồi khi nhìn lại thấy mình ko còn trẻ, việc mình làm chẳng được là bao... Hic, phải chăng mình đang nuối tiếc?
Vẩn vơ hoá ra thành kể lể khoe khoang những thứ vớ vỉn. Thôi thì thêm chuyện Cơm - Phở luôn thể:
Thực đơn của mình ngày hôm nay thế này đây (hoàn cảnh quá):
Sáng: Phở Phú Xuân, Cafe Nghĩa (Hàng Da)
Trưa: Phở Lê Thạch, cafe Nhân (Hàng Hành)
Tối: Phở Hạnh (LVCan), Cafe Lê Thạch.
Lúc này... Nhớ Em!