
Khi đọc câu chuyện này trên tạp chí Đẹp số ra vừa rồi, quả thực có nhiều điều làm mình suy nghĩ, nhất là khi đang tính chuyện "vơ lấy nợ". Nhân xem bức hình của Phù Thuỷ, mình đọc lại và copy nửa sau của bài về blog để tham khảo (phần đầu khá hay nhưng dài quá).
Các bạn có thể đọc đầy đủ bài "Quay đầu lại chưa phải là bờ" ở đây.
Thành công chỉ đến với người có bản lĩnh và tất nhiên, thất bại bao giờ cũng thuộc về kẻ nhát gan. Bản lĩnh khác hẳn với liều lĩnh, người có bản lĩnh là gan dạ có tính toán chứ tuyệt đối không phải là những kẻ vẫn bị thiên hạ xếp vào hạng “liều ngu”!
Một anh bạn vong niên của tôi đã tặng cho tôi một kinh nghiệm, có thể không quá lời khi tôi cho rằng vô giá.
Số là anh này có tính cả nể nên chuyện mèo mỡ trai gái cũng khá thường xuyên, và sau cả chục năm đi đêm, hắn đã gặp phải ma.
Một bận, hắn đậu ôtô bên đường và cô ban gái nhanh chóng băng qua dòng xe cộ đông đúc để chui tọt vào xe. Vợ hắn tất nhiên không thể nhìn thấy, nhưng vô tình cô em vợ lại đi qua đó đúng vào lúc xe hắn đang đợi cô gái (trẻ hơn chị gái của cô).
Thật may, số hắn chưa tới hồi mạt. Do đường đông, hắn ngồi trong xe dõi theo bước chân của người tình và tất cả những gì có bên phía đường đối diện đều lọt vào bộ nhớ của hắn một cách hoàn toàn vô thức.
Đêm hôm ấy, sau khi đã có mật báo, cô vợ thức đợi hắn về để tiến hành cuộc hỏi cung lúc đêm khuya.
Trong lúc nghe tường thuật lại, trong đầu hắn có duy nhất một ý nghĩ: Không hiểu vì sao mụ vợ chỉ đi chợ và cả ngày tíu tít chăm 10 con chó cảnh lại có thể biết được đường đi lối lại của hắn, nhất định có chỉ điểm!
Cơ hội vàng bất ngờ đến khi tất cả những cảnh hắn quay lại trong óc và ghi một cách vô thức khi dõi theo cô bạn gái đã dừng lại ở một chai xăng bày bán bên đường!
Sau khi điềm tĩnh ngồi nghe vợ hỏi cung, hắn nhẹ nhàng bảo: “Này vợ thân mến ơi, mai đi ra chỗ mà đứa nó bảo anh đợi gái ấy xem có chai xăng bên đường không, con bé mà chúng nó bảo anh lòng thòng ấy là con bán xăng qua đổ rồi thối lại tiền đó!”.
Chỉ với một câu ngắn gọn, hắn leo lên giường đi ngủ ngon lành. Sáng hôm sau, hắn mới bảo vợ: “Thật ra, tôi không muốn nói lại đâu, nhưng tôi bảo cho mà biết, chúng nó thấy vợ chồng mình yêu thương nhau và đang làm ăn tấn tới nên nó phá vậy, muốn tan cửa nát nhà thì đi mà nghe chúng nó phá. Tôi đã biết đứa nào rồi, nguyên nhân từ cái hợp đồng xuất khẩu tôi vừa giật được đấy mà, để tôi suy nghĩ xem nếu cần tôi sẽ cho bọn đàn em giải quyết theo kiểu xã hội đen cho nó biết cái giá của kẻ chọc ngoáy hèn hạ như thế nào”!
Ngay sau đó, hắn đi biệt tăm mấy ngày, bà vợ hoảng tới mức năn nỉ hắn về và phun ra danh tính của tên gián điệp do quá hoảng hốt khi nghe hắn hăm dọa sẽ dùng phương án trả thù kiểu xã hội đen với kẻ phá bĩnh nào đó.
Anh ta trở về với dáng vẻ của anh hùng bị nghi oan, cuộc chiến kết thúc với phần thắng của người đầy bản lĩnh.
Anh ta bảo tôi: “Thực ra, không phải vì chỉ vì bản lĩnh của tôi đâu, may mắn và bản chất của người phụ nữ luôn cố bằng mọi cách không thể cho phép mình tin rằng chồng đã có bồ đã đem lại chiến thắng cho tôi bận ấy”.
Anh ta khiêm tốn nên nói vậy thôi, từ giờ trở đi, nhất định tôi phải trau dồi thêm bản lĩnh kém cỏi của mình và nhất định khi hẹn hò phải quan sát thật kỹ xem... có chai xăng nào bày trên đường không!!!