
Ngày 10/10/2005 Tiểu thuyết gia người Ireland John Banville đã vượt qua 5 đồng nghiệp "ngang ngửa" khác để được vinh danh tại lễ trao giải Man Booker với tác phẩm "The Sea".
Ngày hôm qua, bản dịch "Biển" của NXB Văn học xuất bản do dịch giả Trịch Lữ dịch đã có mặt tại các hiệu sách Đinh Lễ.
Ngày hôm nay tớ đang ngồi mân mê cuốn sách này, hìhì.
- The Sea là cuốn tiểu thuyết thứ 14 của John Banville. Tác phẩm đi theo dòng hồi ức của nhân vật Max Morden, một nhà lịch sử nghệ thuật trung niên, người tìm về với thị trấn biển quê hương để trốn chạy nỗi đau mất đi người vợ yêu quý. Nhưng ở đó ông lại phải đối mặt với ký ức đau thương.
- "The Sea là những hồi ức về quá khứ xa xăm, nơi tuổi thơ của bất kỳ ai trong chúng ta cũng có những kỷ niệm ngọt ngào với tình yêu đầu tiên. Không gì có thể thuần khiết và trong sáng hơn những rung động đó". (Tự sự của John Banville)
Trích lời người dịch:Bao nhiêu lần bạn tự nhủ, hoặc khuyên người khác, rằng thôi, ta hãy quên quá khứ, hãy đào sâu chôn chặt những chuyện đã qua để sống với hiện tại và hướng tới tương lai? Nhưng rồi kết qua ra sao? Bạn cứ thật lòng nghĩ mà xem.
Lần đầu đọc The Sea, những con chữ của cuốn sách đã ngấm vào tôi như một dị bản văn chương của giây phút "phát ngộ" đã đến với tôi nhiều năm trước. Cái "phát ngộ" là thế này: cuộc đời cũng như con sâu nho, cái đầu là tương lai, khúc giữa là hiện tại và phần đuôi là quá khứ, có đủ ba phần mới có con sâu nho ấy, cắt rời từng phần thì chẳng còn là nó nữa. Ngộ ra điều này, tôi mới đủ sức chấp nhận quá khứ, không còn hoảng sợ tương lai và như nhân vật Max Morden, đã thấy "trong tôi, quá khứ đập như một quả tim thứ hai"....
Với tôi, Biển là một áng văn chương xác thực về thân phận con người, và nếu bạn hư tâm chậm dãi đọc nó ở một nơi yên tĩnh, chắc bạn sẽ cũng như tôi, ngỡ ngàng thấy mình gặp nhiều tri kỷ ở những nơi tưởng như hoàn toàn xa lạ.