

Bài viết: Lê Cẩm Hà – Trần Thị Minh Đức
Ảnh: JuliaTran
Đôi khi nhìn thấy tôi tò mò cầm một bao thuốc lá lạ lên, lật qua lật lại xem xuất xứ, tỉ mẩn ngó dòng chữ “Hút thuốc có hại cho sức khỏe”, chủ nhân của các bao thuốc lá ấy lại hỏi: “Em hút thuốc à?”, hay trực tiếp hơn thì: “Em hút đi!”.
Thực ra thấy vậy mà không phải vậy!
Giờ thì tôi hoàn toàn khách quan, công minh và hồ đồ quan sát một thú vui của đàn ông (và có khi là đàn bà): hút thuốc.
Thực tế trong số những người tôi yêu quý có cả người hút thuốc và người không hút thuốc, nhưng nói bỏ quá cho tình cảm của tôi vẫn nghiêng về những người hút thuốc và đây là số đông. Ừ, thường cái gì nhiều mình vẫn thích hơn. Kiểu như chơi trò “Ai là triệu phú”, dứt khoát 99% phần thắng nghiêng về đáp án có tỷ lệ phần trăm khán giả lựa chọn cao nhất.
Nếu cho tôi bổ sung vào cái list 33 lúc vui của Kim Thánh Thán (trong đó có một thú vui như thế này: Có ba bốn mảng phong lở ở một chỗ kín, thỉnh thoảng đóng cửa lấy thuốc nóng rửa. Chẳng cũng khoái ư?) thì tôi sẽ viết: “Vào quán cà phê thấy một người con trai ngồi một mình trong góc với ly cà phê đen mặt mày thanh thoát mẫn tiệp nhưng ủ ê bộ dạng như thất tình, chốc chốc lại lơ đãng cuống quýt rít một hơi thuốc rồi nhả khói như một tiếng thở dài, mình ngồi đau lòng chăm chú quan sát mà anh ta không hề hay biết, chẳng cũng khoái ư?”
Nhớ ngày còn du học, nửa năm cuối cùng rủ được một chị bạn về ở cùng phòng ký túc xá, ngoài các sở thích chung như chạy bộ, đi bộ, ăn uống, thức khuya, chị ấy còn một thú vui riêng mà tôi thích: thi thoảng hút một điếu thuốc, với dáng vẻ điệu nghệ, điệu nghệ từ cung cách cầm điếu thuốc đến lúc rít một hơi, phả ra luồng khói thơm thơm… tất nhiên thú vui này không được thể hiện nhiều, vì cùng phòng còn hai cô bạn người nước ngoài thuộc số đông phụ-nữ-không-thích-đàn-ông-hút-thuốc. Thi thoảng, tôi lại lôi chị ấy ra ngoài hải đăng ngắm tàu thuyền ra vào cảng Cao Hùng, xúi chị ấy hút một điếu thuốc, nhìn làn khói mỏng mảnh bay lên… cũng cảm thấy mình đang hưởng thụ, một kiểu hưởng thụ phụ thuộc vào người khác...
Theo logic học tôi có thể suy ra một người không hút thuốc thì gia đình không hạnh phúc như thế này: Anh ta không hút thuốc nên trong nhà không có gạt tàn, bạn bè thân hữu đến nhà có hai loại, loại thứ nhất không thấy có gạt tàn lấy làm khó nghĩ nên không dám hút thuốc, nói dăm ba câu chưa đâu vào đâu đã vội vàng quay gót không một lời giải thích, vợ chồng sinh nghi kỵ về đức hạnh của nhau, loại thứ hai bản lĩnh hơn vô tư hút thuốc vẩy tàn đót lung tung ra nền trải thảm xám tro sang trọng, vợ chồng cằn nhằn lẫn nhau anh (cô) giao thiệp với cái loại vô văn hoá mất lịch sự. Thế là sinh bất hoà.
Tôi rất đắc ý khi đọc được một câu của Thackeray nói thế này: Bậc triết gia cầm điếu thuốc thì có vẻ minh triết hơn lên, còn kẻ ngu độn hút thuốc thì câm cái miệng lại. Và thế là tôi có thêm một thú vui mạo hiểm là nhìn người hút thuốc mà đoán xem hắn thuộc loại gì trong số hai loại trên.
Thật ra tôi cũng không thể hiểu cái chất nicotine ấy có cái quái gì mà lôi cuốn đàn ông đến như thế, nhưng tôi cũng nhận thức được rằng nếu có ràng buộc tình cảm với một chàng nghiện thuốc lá thì dù có khó chịu đến bao nhiêu cũng đừng có ngu gì mà đưa ra sự lựa chọn có hai khả năng với chàng: hoặc là em hoặc là thuốc lá. Để tôi thử xem nhé: Đàn ông hút thuốc khi đang gặp bế tắc, muốn minh trí hơn để xét đoán sự việc, hút khi đang stress muốn thư giãn, hút khi muốn tập trung vào một công việc đơn điệu, hút khi chẳng biết làm gì khác ngoài hút thuốc,... và hút khi lúng túng chẳng biết bắt dầu từ đâu với người con gái đa cảm ngồi đối diện. Mà những chuyện trọng đại vô bổ kia chiếm đến hai phần ba quãng đời của một người đàn ông (một phần ba còn lại kia để hưởng thú vui ngủ) thì còn đâu chỗ đứng cho bạn trong quãng đời 70 năm phương trưởng từ tuổi 15 của anh ta mà yêu sách này nọ?
Cuối cùng, người hút thuốc có một sự hấp dẫn riêng mà nhà thơ Phạm Thị Ngọc Liên (Im lặng đêm Hà Nội) đã viết như thế này:
Cởi áo bên góc vườn khuya
Bỗng nhớ thương Hà Nội quá
Ta về đây nào ai hay
Môi thèm nụ hôn thuốc lá.
(1999 - 2005)
7 nhận xét:
Biết là có comment này mà :D
Đọc lại entry này cái, hay thật! :))
Yeb, suy nghĩ và cân nhắc thôi chứ thực hiện theo chắc còn phải chờ hơi lâu chồng nhỉ!
Ua, bam nham mat comment mang mo cua vo roi. Hihi chac la y troi :p
Hihi, (bệnh sách vở) đọc comment của vợ lại nhớ 1 đoạn trong cuốn "Làm chủ TY" (sẽ để 1 entry riêng ha), chỉ trích câu này: "Cô ấy yêu bạn chỉ vì bạn chính là bạn. Nếu một người nào đó muốn thay đổi bạn, nghĩa là ngay từ đầu bạn đã ko phải là người phù hợp với họ" :P
Chồng G có câu "Bỏ thuốc dễ ợt, anh bỏ vài lần rồi" :(
Hơ hơ, Lê Cẩm Hà và Julia Trần đều là bạn tớ đấy, đều học tiếng Trung như tớ đấy. trời, dạo này mình đi đâu cũng khoe bạn bè, bạn bè mình toàn người nổi tiếng!
Chúc vui vẻ cuối tuần nhé!
Tks Khuê! Cũng chúc Khuê luôn vui vẻ nhé! Khuê và các bạn thật tuyệt!
Đăng nhận xét