
Chiều, bỏ mặc Sếp đang gay gắt vì công việc thường nhật ở phòng bên, bỏ mặc đồng nghiệp đang tất bật dọn dẹp đống giấy tờ sổ sách, mình lượn ra phố, ôm tập báo, chui vào quán cafe... thư giãn một mình. Một hình thức tự thưởng?! chắc cũng chẳng ai nỡ trách mình?.
Đoàn thanh tra đã kết thúc đợt làm việc sớm hơn so với lịch trình. Kết quả khá tốt đẹp. Nhiều lời khen dành cho đơn vị, cho mình và đồng nghiệp. Bao nhiêu công lao, vất vả của anh em, cũng được ghi nhận một cách xứng đáng. Tất nhiên sẽ còn nhiều việc phải làm, tất nhiên công việc sẽ vẫn tiếp diễn như vốn nó hằng có, nhưng chừng đó cũng đủ để mình vui, đủ để mình cho phép thư giãn đôi chút.
Nếu như hôm nay có giờ đá bóng, chắc mình đã có mặt ở sân rồi. Nghỉ đá gần 2tháng, kể từ trận làm quân xanh cho tuyển nữ trước khi sang Úc tham dự vòng loại Châu Á, mãi cuối tuần trước mình mới ra sân. Sức khoẻ có đôi chút vẫn đề, nhưng cảm giác ghi bàn vẫn còn khá tốt. Anh em trong đội ai cũng vui, vì đội trưởng tâm huyết của mình đã ở tận nước Nga xa xôi, còn đội phó này cũng bỏ bê một thời gian khá dài rồi còn gì.
Nếu như hôm nay có tiệc rượu như hôm qua, chắc mình sẽ thảnh thơi tham dự hơn rất nhiều... Trưa qua, mời cơm đoàn thanh tra, cho họ "vào đời" bằng mấy chai vang Pháp (của riêng, ko phải của công), ngồi đúng bàn, ăn đúng món của TTg Tanzania hôm trước... thêm mấy kiểu ảnh hoành tráng, làm cho các cán bộ ngất ngây con gà tây. Chiều tối qua, tham dự chương trình "Hành trình khám phá với Johnnie Walker" tại Press Club. Một buổi tiệc khá thú vị, vì dù sao mình chỉ tương đối am hiểu về vang, chứ whisky thì chưa thạo lắm. Giờ mình đã hiểu Black Label là hỗn hợp whisky gồm 40 whisky đơn; hiểu Gold Label sử dụng đúng cách phải để ngăn đá trước khi dùng ít nhất 24h đồng hồ...
Nếu như em ko bỏ mình mà đi như vậy, thì chiều nay mình đã được tận hưởng cảm giác hạnh phúc mỗi khi bên em. Mình thấy nhớ cảm giác được ôm em vào lòng, nhớ làn da mát dịu của em, nhớ "giấc ngủ trưa nhà giàu"... Nghĩ đến em, lại thấy buồn ghê gớm. Nhiều lúc mình cứ hỏi tại sao lại như vậy?...
Hai đường thẳng song song trong TY mà ZZ đã nói, một đường đã tự uốn cong mà vẫn ko gặp đường kia là sao vậy? Có lẽ cong quá trở thành hình tròn? hay cong quá thành ra đánh mất mình? trong khi đường kia cứ chạy thẳng? nên giữa chúng ko có điểm tiếp xúc nào cả???... buồn thật là buồn.
Mà thôi, ko nghĩ nữa. Sợ cảm giác này lắm. Các bạn mình đều lạc quan, đầy nghị lực, thì sao mình lại có thể buồn được cơ chứ? chẳng nên chút nào!
Mượn điều tâm đắc của Phùthuỷ để tự nhủ mình vậy:
Bất kể bạn còn độc thân hay đã “cùng ai” thì cũng đừng để chuyện tình cảm ảnh hưởng qúa nhiều đến cuộc sống của mình.
Nếu bạn luôn trong tâm trạng ảm đạm, buồn tê tái khi khi nghĩ đến tình yêu hay hôn nhân thì cũng đừng để đám mây u ám đó che phủ toàn bộ cuộc đời bạn, vì đơn giản tình yêu không phải là tất cả cuộc sống. Nếu bạn lấy lại được sức mạnh và sự tự tin, bạn có thể vui vẻ đi tiếp chặng đường mới đang chờ bạn ở phía trước.
Tâm trạng mình lúc này chẳng hiểu ra sao cả. Chỉ có một điều mình biết: Ngày mai gió đông về...
22 nhận xét:
Hay - Thu'vi.! ( ko fai vi co ten cua ZZ dau nhe ). Fan tich nhe: cai tuade va cai noi dung ko dinh dang gi het, cau cuoicung moi thay duoc cai tuade lai.
Camdong! ( lien quan den 1 moi quan he ). Fan tich them: bay gio Thang noi thi ZZ moi thay la can fai suynghi them ve 2 duogthang //; co le du 1duog tu tu uon cong de gap nhug duog kia da bi boi xoa' (or tu xo'a) roi, tren bang dden chi con duog fa^'n mo` mo` cua dgthangay trog baitoan hinhhoc khi xua. Thang co the bat gap nhieu duog thag nhug no khog con la duogthag cua baitoan cu, khong thay cat nhau duoc dau. Hay cho minh thoi gian de tim trong sach nhug bai toan moi, va giai chu'ng.
@ Nhan dinh cua PhuThuy: "anhhuong" co the la tich cuc va tieu cuc. ZZ thay ban ay chi nghi ve "tieucuc" nen noi Tinhyeu khong la tat ca cua cuocsong. Doi voi 1 ng mat niemtin, va tim duoc lai niem tin trong cuocsong bang 1 tinhyeu (1chuyen chep o ben..trong cai qua'n nho) thi khac... Va ZZ da bat gap "tinhyeu"...cam on eM (trich cam giac that cua ZZ) haha. chuc moi nguoi vui.
Thắng ơi, viết một cái presentation về công nghệ đón tiếp thanh tra rồi post lên đây cho pà con tham khảo nhá. Thanks.
"vui vẻ đi tiếp chặng đường mới đang chờ bạn ở phía trước"_em cũng đang cố gắng làm được điều này +_+
Chết, anh Cường nói thế hoá ra em lại tự đá chân em trong blog trước. Ko có gì gọi là công nghệ đâu ạ. Công việc đôi khi phải đụng mấy vụ đó, chắc chẳng ai thích khi phải tiếp họ?! Nhiều lần tiếp các đoàn thanh tra, kiểm tra, họ nói rằng nhiều đơn vị muốn tiếp xúc, mời mọc nhưng họ từ chối nhanh, vì chỗ đó có vấn đề, sợ ko khách quan. Tụi e, ko phải khoe, nhưng lv khá tốt, như vậy mọi sự chỉ là tình cảm vui vẻ, ko hề lạm dụng chút nào. Mà khi chỉ có tình cảm ko thôi, thì hình thức nào cũng là đáng quý phải ko a?! :)
@Cher: E ko định nói "tâm trạng" e đang ko tốt đấy chứ? Dù gì thì cứ vui vẻ đi tiếp chặng đường phía trước Cher nhé!
Chết thật bác này,con nguời chứ có phải gỗ đá đâu mà ko biết buồn biết đau.Cứ cho nó đau chứ miễn là nó ko ảnh huởng quá lớn đến mọi việc của mình thôi bác ạ.Sau mỗi cơn mưa trời lại sáng và sáng để đón chờ 1 cơn mưa khác...
Bạn Thắng tả cái đọan tình iu sao thấy cảm động và lãng mạn quá!
QV còm _ men thiệt tình, bạn đừng nói là QV hay ... soi nha bạn... ! :))
Thang: vua moi nhan duoc 1 cai offline nay, share voi Thang nhe: Một nhà triết học gặp một thanh niên đang khóc vì thất tình. Nhà triết học cười lớn. Chàng thanh niên giận dữ chất vấn thì nhà triết học lắc đầu nói: "Không phải tôi cười anh, mà chính là anh đang tự diễu mình". "Anh đau thương như vậy, chứng tỏ trong lòng anh còn tình yêu, mà đối phương không còn. Rõ ràng là tình yêu ở phía anh, anh không mất tình yêu, mà chỉ mất một người không yêu anh thôi, như vậy việc gì phải đau lòng? Tôi thấy anh nên về nhà ngủ một giấc là hơn. Người đáng khóc chính là cô gái, cô ta không chỉ mất anh mà còn mất cả tình yêu trong lòng, mới là kẻ đáng thương...
Doc cho vui nhe ban hien! hehehhee. Cut cung fai ghe tham nha Thang & quan tam den ban de dap le ban da quan tam den nha Cut chu nhi! Cheers ! hehehe.
Huhhu, lần này thì bạn Thắng đã soi bằng đôi mắt rất thông minh đấy ạ! :))
"Nếu như em ko bỏ mình mà đi như vậy... Mình thấy nhớ "giấc ngủ trưa nhà giàu"... Nghĩ đến em, lại thấy buồn ghê gớm".
--> nhớ giấc ngủ trưa - nghĩ đến em - buồn.
.
"...hắn buồn khi nghĩ đến nàng! Nếu ko có chuyện gì xảy ra...hắn và nàng sẽ thiếp đi bên nhau... một "giấc ngủ trưa" của nhà giàu..." (blog Giấc ngủ trưa)
--> buồn - nghĩ đến nàng - nhớ giấc ngủ trưa.
@ Anh Thắng cứ nhớ đến "em" với "nàng" là y như rằng buồn và nhớ đến "giấc ngủ trưa" nhỉ!
Bề ngoài và tâm hồn chẳng liên quan!
@HLG: Thx tất cả những gì e nghĩ về anh! E luôn làm a ngạc nhiên về cách suy nhĩ, cách nhìn nhận về cs, về t/y...! Có nhiều điều a sẽ nói với e sau nhé.
@QV: ko chỉ đôi mắt mà còn cả trí nhớ và sự quan tâm tới bạn bè nữa chứ nhỉ :))
@MaiAnh: A rất vui vì e đã trở lại. Một bông hướng dương chờ ánh mặt trời?! Còn điều e nói về a thì đúng rồi, nó là cuộc sống mà: Nhớ giấc ngủ trưa - nghĩ đến nàng - buồn - nghĩ đến em - nhớ giấc ngủ chưa - ...
@HoneyB: Ý e là sao vậy? E nói về con người a? hay về bài viết đấy?...huhu
chắc fải fiêu lưu Hà Thành 1 chuyến nhỉ. Các bạn vui wá. chỉ có mình là cô đơn, lang thang trên xa lộ tình yêu
anh Thắng hay ra mấy hiệu sách ở Đinh Lễ phải ko ạ?
Hôm nào mấy anh em cafe đi!^^
Nếu như em ko bỏ mình mà đi như vậy, thì chiều nay mình đã được tận hưởng cảm giác hạnh phúc mỗi khi bên em. Mình thấy nhớ cảm giác được ôm em vào lòng, nhớ làn da mát dịu của em, nhớ "giấc ngủ trưa nhà giàu"... Nghĩ đến em, lại thấy buồn ghê gớm. Nhiều lúc mình cứ hỏi tại sao lại như vậy?...
Hai đường thẳng song song trong TY mà ZZ đã nói, một đường đã tự uốn cong mà vẫn ko gặp đường kia là sao vậy? Có lẽ cong quá trở thành hình tròn? hay cong quá thành ra đánh mất mình? trong khi đường kia cứ chạy thẳng? nên giữa chúng ko có điểm tiếp xúc nào cả???... buồn thật là buồn.
---> Đôi khi trong chuyện tình cảm, cả hai ko là người đáng trách, cả hai ko có lỗi, chẳng fải tại vì sao, nhiều khi yêu nhau đến thế, đến cạn kiệt cả trái tim mình và cuối cùng vẫn fải chia tay. Đơn giản vì một là quá hợp nhau hai là ko hợp nhau.
Người ta nói: Có hai bi kịch trong cuộc sống, một là mất đi khát vọng của con tim, hai là có nó. Đằng nào cũng là bi kịch cơ mà. Anh!
@Cuội: Lời của bạn, mình rất tin. Sau cơn mưa trời lại sáng, sáng rồi lúc nào mưa ta cũng chẳng sợ Cuội nhỉ. Cuối tuần cafe nhé?!
@QV: lần này bạn ko soi, nhưng T soi lại. Bạn đã từng trách người khác cách dùng từ, vậy mà bữa nay bạn lại "ng iu", lại "còm-men" là sao vậy? :))
@ZZ: Thx bạn rất nhiều, comment của ZZ luôn làm mình thích (trong các blog khác nữa). Dù bài viết của T rất lộn xộn, nhưng có ZZ tự nhiên thấy thú vị hẳn. Có lẽ đường thẳng của T đã bị xoá nên chỉ còn hình mờ mờ trên bảng đen mà thôi... Mình cũng sẽ nghĩ thêm về những gì bạn viết!
@TrungCut: Câu chuyện của Cut hay ghê! T cũng nên ngủ một giấc thì hơn nhỉ. Thx Cut đã ghé thăm và quan tâm. T đang nhìn vào Cut để đánh giá mình đấy :)
Em buồn vì anh ko trả lời thư em đó :(
@Dem: Thỉnh thoảng a cũng lang thang ở đó. Lúc nào rảnh liên lạc a nhé, gì chứ cafe một ngày a làm mấy ly đc mà :) Thế tối nay đi đc ko Dem? hay bận tình yêu tình báo?
@ZZ: Làm một chuyến đi ZZ, ra tận hưởng mùa thu và cả cái rét HN nữa. Mà ZZ vẫn lang thang trên xa lộ t/y à? Bao giờ phải biến nó thành những con đường nhỏ, để thích thì ta rẽ vào, chán ta đi ra tìm con đường khác... :D
Nhung luc SG hoi lanh lanh, Cut lai nho HN, them duoc ngoi via he an bun dau mam tom, cheo thuyen Ho Tay, ngoi hang gio ngam Ho Guom........ K biet bao gio lai co dip ra HN ;-(. (Khi nao ra HN se alo cho Thang nhe !)
Đã chót yêu HN rồi thì khó có thể quên Cut nhỉ. Khi nào ra HN cứ nhắn T nhé, còn nhiều thứ để nhớ Cut à.
bac oi nhung ma duong tron thi minh lai cho no thang duoc ma,khi yeu khong danh mat minh nhi?em cung the!em khong muon thanh hinh tron dau,em thay mode nguoi day van dep nhi?
Đăng nhận xét