
Sau vụ khật khừ vì virus cúm, tự nhiên tôi dở chứng sang ho, cứ hụ hụ như ông cụ ấy. Mấy người thân thấy vậy thì khuyên tôi tranh thủ bỏ thuốc lá. Kể ra bỏ được thì tốt quá. Biết là chẳng béo bở gì, biết nó nhiều tác hại, nhưng tôi chưa thấy mình có quyết tâm từ bỏ nó. Ngày “thế giới không hút thuốc lá 31/5 ” vừa rồi, tôi cũng đã định chọn như cha để bỏ thuốc. Đã copy bài “tác hại của thuốc lá với nam giới” để tự doạ mình, nhưng có lẽ tôi vẫn chưa biết sợ, nên đâu vẫn đóng đó.
Hôm qua đọc bài báo, người ta nói ở Trung Quốc đang phát động phong trào “dùng tiền mua thuốc lá để mua sách”. Một ý tưởng khá hay. Dân tình thì luôn phàn nàn về giá sách cao, nhưng với thuốc lá thì không. Trong khi giá một bao thuốc ở TQ cũng ngang ngửa một cuốn sách. Mà cả năm, trung bình người TQ mua chưa đến 10 cuốn. Ngẫm lại, thử làm phép tính với chính mình. Cứ nhè nhẹ 3 ngày tôi sài 2 gói, mỗi gói 20.000, đ, như vậy vị chi 1 tháng hết 400ngàn đ, một năm hết 4,8 triệu. Hix, nếu quy ra sách thì đâu phải ít.
Trước đây tôi có nghe một câu chuyện của chị làm cùng phòng. Chồng chị cũng đốt thuốc lá khủng khiếp. Bao năm trời chị kêu ca, phàn nàn, cáu giận… đủ cả, nhưng chồng chị hút vẫn cứ hút, nghiền vẫn cứ nghiền. Rồi một ngày, với bộ mặt buồn rầu, chị nói với chồng “dạo này mẹ thấy bố nó có vẻ yếu đi nhiều, hay là do bố nó hút thuốc lá?!” Có lẽ, bộ mặt sầu não của chị, cùng với hiện thực cuộc sống chứng minh điều đó đúng, nên mấy ngày sau chồng chị đã bỏ hẳn thuốc lá.
Nghe xong câu chuyện, tôi cũng ước có một người vợ, để được nghe một câu như thế, để tôi cũng tự ngẫm mà từ bỏ thuốc lá. Nhưng về mặt nào đó, tôi lại ko tin vào điều đó. Tôi ko nghĩ là ai đó có thể chê là tôi yếu, trong khi tôi biết tôi khoẻ như thế… (khàkhà quảng cáo). Vả lại, bạn gái tôi, cũng cấm đoán ghê lắm, nhưng tôi có bỏ hút được đâu. Chung quy cũng chỉ tại mối lần gặp nhau sau mấy ngày xa cách, cô ấy lại nói “em thấy nhớ cái mùi của anh, cả mùi thuốc lá nữa”. Thế thì làm sao tôi có động lực để bỏ hút cơ chứ…
Sáng nay, café với Hungdep và Thuyham bàn kế hoạch “xuyên Việt” sắp tới. Mấy em xinh xinh của hãng 555 mời chào, quảng cáo thuốc mới, nào là “phong cách”, nào là “quyến rũ”… . Biết rằng hút thuốc lạ sẽ ho, vậy mà vẫn mua mấy bao. Cái tội dại gái nó thế. Người ta nói rằng phải học cả cách nói “không”, nhưng với phụ nữ, nhất là phụ nữ xinh đẹp thì tôi chẳng khi nào từ chối được, TYPN mà!
Uh, mà mấy vụ café, nhậu nhẹt, thiếu điếu thuốc thì có gì là thú vị nữa nhỉ. Nếu tôi có bỏ thuốc thật, thì thử hỏi, ngồi bên cạnh bác Bi, JackLee… trong hội Kẹo, chắc là tôi sẽ thấy lạc lõng lắm…
Hehe, túm cái lại, cứ tình trạng này chắc tôi sẽ còn hút dài dài và thôi đừng kêu ca phàn nàn cái vụ hụ hụ như ông cụ nhỉ…
29 nhận xét:
Tatthanh có cách gì hay ko?
ui chà, tớ rất quan tâm đến đề tài này của cậu, còn nhiều chuyện phải bàn lắm , nhưng mà nếu cậu so sánh thuốc lá với phụ nữ thì tớ e rằng ...chưa ổn lắm, vì có một thực tế.... " cay đắng mà vẫn phải thừa nhận " là chúng ta không thể sống thiếu ...chị em dược, trong khi có rất nhiều người vẫn sống nhăn mà không cần ...hút thuốc lá.
với những người ko muốn bỏ thuốc thì luôn có lí do và họ cũng luôn nghĩ lí do họ đưa ra là vô cùng chính đáng...hic,vô phương cứu chữa cho cái tật xấu này
Bạn đứng lấy bác Bi làm lá chắn nhé. Bạn có vẽ tranh đâu mà đòi hút thuốc, ê. Nói vậy, bỏ thuốc vẫn hơn. Em trai mình mỗi lần nó đi gặp bạn về là người nó như một cái gạt tàn. Người ta còn sản xuất thuốc lá thì vẫn còn người hút.
@Tatthanh: câu chuyện của bạn thú vị lắm! chưa biết câu chuyện này mà mình đã khó bỏ thuốc rồi, giờ chắc chiỉcòn cách theo lời khuyên của bạn: "chả cần phải cố bỏ mà làm gì, chỉ cần hạn chế hút ít ít thôi".Thanks! :)
@Digital Power: E đồng ý là "chúng ta không thể sống thiếu chị em, trong khi vẫn sống nhăn mà không cần hút thuốc lá". Hi, trong bài e ko có ý so sáng phụ nữ với thuốc lá, mà chỉ đề cập đến sự hiện diện của chị em trong mọi mặt của cs chúng ta, trong đó có cả chuyện thuốc lá thôi ạ... :D
@ThuyTien: Vẫn biết bác Bi là nghệ sỹ, bạn JL là dân IT... điếu thuốc là bạn đồng hành cuả các bác...! Thang biết điều đó, ko dám mượn làm lá chắn, chỉ muốn đc ngồi gần các bác để chung cái gạt tàn mỗi khi offline thôi mà :)
@Tatthanh: Bạn nói chẳng sai tý nào!
@Cher: E cũng thấy chính đáng phải ko? nếu thế thì ko cần phải chữa nhỉ..hihi.
"em thấy nhớ cái mùi của anh, cả mùi thuốc lá nữa"
Các hãng thuốc lá nên dùng câu nói dễ thương này của người yêu bạn Thắng để làm Slogan quảng cáo. Rất hay. Và có nhiều tác dụng. :))
kể cũng khó anh nhỉ, sem thì chưa hút thuôc sbao giờ...
bố em bỏ rồi nghiện lại, lấy cớ claf có nhiều chuyện lo lắng...
Em nghĩ muốn bỏ phải dứt điểm, chứ bỏ dần thì ko được đâu.
@QV: lúc nào bạn cũng "soi" thấy cái gì đó, ghê thật! :)
@Dementor: Người bỏ rồi mà hút lại thì có khi lại hút nhiều hơn đấy. E chưa hút thì đừng nên hút. Sang năm thứ 3 ĐH a mới nho nhe theo chúng bạn, rồi ra trường làm cùng mấy ống khói, nên thành ra vậy. Bên cạnh a, cũng có người kiểu soát đc việc hút, tức là hút rất điều độ, ngày vài điếu thôi. A thấy làm đc như thế là hay nhất. Còn bỏ hẳn thì càng tốt, đỡ hại sk và đỡ tốn xiền... :D
Bỏ thuốc dễ òm, em bỏ cả chục lần rồi.
Em thì nghĩ bác cũng chả cần phải cố bỏ mà làm gì, chỉ cần hạn chế hút ít ít thôi. Tặng bác Thắng này :
Vì sao tôi hút thuốc
S.Anton
Một con người có lòng tự trọng có bao giờ ngửa tay xin tiền người qua đường không? Không đời nào! Không bao giờ! Ngay cả khi trong túi không có nổi năm xu để mua vé tàu điện.
Khi một con người tự trọng gặp phải chuyện buồn phiền liệu anh ta có sẵn sàng chia sẻ nỗi lòng mình với những người xa lạ? Không! Tất nhiên là không rồi.
Nhưng liệu ai trong số những người hút thuốc lại không một lần xin diêm hay thuốc lá của những người hoàn toàn xa lạ cơ chứ. Người ta xin ở khắp mọi nơi, bằng mọi thứ tiếng khác nhau: "Xin lỗi, anh làm ơn cho xin tí lửa!".
Và người kia sẽ rút ra bao diêm, quẹt lửa, rồi đưa que diêm đã cháy cho bạn. Trong khoảnh khắc nào đó bàn tay của hai người chạm vào nhau, truyền cho nhau ngọn lửa nhỏ.
Sau đó,có một người khác lại đến châm nhờ thuốc, bạn sẽ đưa cho anh ta điếu thuốc đang hút dở. Trong một giây phút bàn tay hai người xa lạ lại chạm vào nhau.
Và sẽ mãi là như thế chừng nào trên trái đất này còn có người hút thuốc. Những đốm lửa nhỏ li ti cứ truyền từ người này sang người khác đi khắp mọi nơi trên trái đất. Bởi vì ở đâu có người hút thuốc dù ở Châu Âu, Châu Á, Châu Phi, Châu Úc hay Châu Mĩ.
Và chừng nào bàn tay của con người còn chạm vào nhau, gìn giữ ngọn lửa nhỏ, gìn giữ hơi ấm thì trên hành tinh này chắc sẽ bớt đi phần nào những điều xấu xa.
Có lẽ chỉ vì lý do ấy mà tôi không bỏ thuốc. Vì biết đâu một lúc nào đó lại chẳng có người hỏi tôi: "Xin lỗi, anh làm ơn cho xin tí lửa".
Bác Hồ của chúng ta sống đến 79 tuổi đó thôi Digital Power.
Anh Thang kheo loi keo nhi, loi ca bac Bive va hoi keo bot vao day nua. em nghi bo duoc la tot cho suc khoe nhung neu hut thuoc ma tu tin hon thi cu ok.
Thế nếu ng iêu chê răng a đen, hơi thở a hôi rình toàn mùi thuốc lá thì a có bỏ ko?
Thêm 1 lý do nữa, a bạn e vì muốn đẻ con trai mà phải cai thuốc lá sau 15 năm nghiện ngập đấy
@Nikita: không ngờ em lại thoáng thế đấy!
@Phuthuy: A cũng bắt đầu thấy sợ khi chứng kiến nhiều người bệnh vì thuốc lá. Nhưng thêm quy định ko hút thuốc trong hội thì... chắc bác Bi sẽ phản đối đầu tiên đấy.. hihi
@QV: Thang thi ko khi nào ngồi gần phụ nữ mà lại hút thuốc cả. Nếu thích hút thì thường tránh xa xa --> dễ thương :)
@Ocean: Vậy là thêm một Thắng nữa cũng nghiền thuốc à?! Thường thì cái gì nghiện rồi đều khó bỏ cả. Tốt nhất, nếu ai chưa hút thì ko nên thử nhỉ.
@HoneyB: Bạn gái a cũng kêu hoài, nhưng a có bỏ đc đâu. Điều tệ hại là đôi khi cô ấy lại nhớ cái mùi ấy... Còn vụ cai thuốc để đẻ con trai thì anh ko tin, a chỉ tin là thuốc lá tác động tới chất đàn ông trong đàn ông mà thôi. :)
@Tatthanh: Bạn nói câu nào cũng hay cả, sẽ ghi nhớ để thỉnh thoảng màng ra biện hộ.
Ngồi gần những người hút thuốc khổ lắm, huhuhu.
Khoa học đã chứng minh rằng ngưới hít phải khói thuốc cũng bị nguy cơ bệnh nặng như người hút thuốc.
Nhưng có những anh chàng cũng tự giác lắm! Thấy mình đưa tay quạt lia lịa những sợi khói thuốc bay lởn vởn quanh mình và ho sặc sụa, thì chàng bèn lẳng lặng đi ra xa xa và.... hút tiếp!
Tội nghiệp! Nhưng cũng... dễ thương! :))
Mất bao nhiêu tiền mới nghiện được, bỏ thì phí nhỉ! (^^)
Nói được cái từ biện hộ là biết mình sai rồi nhg cố tình không chịu nhận, anh cố gắng ngày hút một hai điếu thôi, chẹp chẹp, mà hút thuốc hại cho mình thì ít hại cho người khác thì nhiều, thế là ích kỉ đấy [-x
Thắng, nói nhỏ nhỏ nghe nè! Cai thuốc chưa? Tui có 1 cây Texas ở nhà kìa!!!
Em thì đồng ý với anh Thang, bỏ khó quá anh ạ
@Asterie: biết ko hay nhưng phải tội chưa đủ quyết tâm để từ bỏ thôi. Người ngửi khói thuốc cũng bị ảnh hưởng rất nhiều, người ta nói "hút thuốc thụ động" là vậy. Kể nói ích kỷ cũng đúng, nhưng lại có nhiều cái khác bù vào rồi...:D
@SCT: Thì thầm nhé! chưa cai! cũng có 1 cây parliament mang Nga về chưa đụng tới. T xin tý lửa nào LMS?
cai blog nay dai, chac fai co thoi gian nghien cuu ti, gio thi dang lam viec roi. Nhng ma minh dau co hut thuoc dau nhey. Ddo duoc 1 khoang tien, va dac biet la 1 khoan thoi gian vo ich de cam dieu thuoc cho no chay het, roi vut ddi!
Nếu người yêu thích mùi thuốc là thì đừng có bỏ thuốc. Sau này khi xé biên lai rồi (đăng ký kết hôn), thì cô ấy lại nguây nguẩy đòi Thắng bỏ thuốc cho mà xem. Đợi đến lúc đó bỏ cũng chưa muộn. Enjoy your freedom!
Hihi lại đc anh VMC bật đèn xanh rồi. Bây giờ cô ấy đã ngây nguẩy rồi đấy ạ. Nhưng ko phải vì chuyện đó mà giờ em lại freedom :)
ZZ đúng là người đàn ông lý tưởng! ước gì Thắng đc tý tẹo của ZZ...huhu
Có nên đưa thêm quy định k hút thuốc lá vào nội quy Kẹo bột không nhỉ. Em là em ủng hộ 2 tay vụ bỏ thuốc. Gặp bao nhiêu người đùng cái đổ bệnh vì hút thuốc rồi, ghê lắm!
@MAB: Anh ko cần em phải châm thuốc, e cứ ko nguây nguẩy với anh là được rồi. Nhưng biết đâu khi mình ở với nhau a lại chẳng tự nguyện bỏ thuốc ấy chứ :)
Đúng là câu chuyện muôn thuở của cánh râu mày, kiểu gì rồi vẫn chứng nào tật nấy thôi, lại còn biện hộ rất hùng hồn (cái chuyện xé giấy ý mà). Cỡ này chắc em đành học cách châm thuốc cho ông xã tương lai thôi nhỉ :)
Không thể tin lời hứa của thangtrt dễ dàng được, người này chỉ được cái giỏi mỵ dân thôi.
Theo 12 con giáp: Người tuổi như Thangtrt thường ôm đồm nhiều việc, đôi khi vượt quả khả năng hoàn thành. Bên ngoài là vậy, nhưng bên trong lại cảm thấy khổ sở. Chỉ mong ai đó hiểu và thông cảm cho thôi... :)
Đăng nhận xét